Năm 2018, khi mới 25 tuổi, Paul Pogba đã đứng trên đỉnh thế giới. Anh là trái tim của đội tuyển Pháp vô địch World Cup tại Nga, người thống trị trận chung kết tại Luzhniki trước Croatia với một màn trình diễn đỉnh cao, pha trộn sức mạnh, kỹ thuật và bản lĩnh. Đó là khoảnh khắc Pogba thể hiện trọn vẹn hình ảnh một tiền vệ toàn năng mà thế giới bóng đá luôn mơ ước.
Nhưng từ đỉnh cao đó, sự nghiệp của Pogba dần trượt dài trong nỗi thất vọng và tiếc nuối. Thông tin vào đầu năm 2024 rằng anh bị cấm thi đấu bốn năm do vi phạm quy định doping như một dấu chấm hết cay đắng cho một trong những tài năng lớn nhất bóng đá hiện đại. Không chỉ riêng Pogba, cả thế giới túc cầu cũng đau buồn cho sự lãng phí khủng khiếp của một tài năng thiên bẩm.
Đêm Moscow: Khi Pogba là vua
Trận chung kết World Cup 2018 là đêm của Pogba. Khi đội tuyển Pháp có dấu hiệu bị Croatia lấn át trong hiệp hai, chính Pogba đã vẽ nên khoảnh khắc khác biệt. Anh bắt đầu pha bóng bằng một đường chuyền sắc lẹm cho Kylian Mbappé băng lên cánh phải, sau đó không đứng lại mà lao thẳng vào vòng cấm.
Khi trái bóng được trả ngược về, Pogba tung cú sút đầu tiên bị chặn lại, nhưng ngay lập tức, anh điều chỉnh nhịp điệu và tung cú sút chân trái quyết đoán vào góc lưới. Bàn thắng ấy không chỉ ấn định thế trận mà còn khẳng định vị thế của anh: một ông vua thực thụ trên sân khấu lớn nhất.

Pogba đã chơi với sự điềm tĩnh, thông minh và uy lực mà rất ít tiền vệ nào trong lịch sử từng thể hiện tại một kỳ World Cup. Đó không phải là sự bùng nổ đơn thuần, mà là sự chỉ huy một cách tự nhiên – một sự tổng hòa hoàn hảo của tài năng và trưởng thành mà hiếm tiền vệ nào có thể làm được.
Trở lại MU: Sai ngay từ đầu
Pogba trở lại Manchester United năm 2016 với mức giá kỷ lục thế giới 89 triệu bảng, mang theo kỳ vọng khôi phục vị thế đỉnh cao cho “Quỷ đỏ”. Nhưng ngay từ đầu, có điều gì đó đã sai lệch.
Anh gia nhập một đội bóng đang trong cơn hỗn loạn hậu thời kỳ Sir Alex Ferguson. Jose Mourinho, dù tài năng, nhưng lại là một huấn luyện viên mang tư duy phòng ngự, đặt tập thể lên trên sự sáng tạo cá nhân – triết lý va chạm với bản chất bay bổng và bản năng tự do của Pogba.
Sự xung đột ngầm giữa Mourinho và Pogba nhanh chóng trở thành đề tài nóng bỏng của truyền thông. Khi United sa sút phong độ, Pogba trở thành vật tế thần: bị chỉ trích vì phong cách sống xa hoa, kiểu tóc sặc sỡ, và những video ăn mừng “dabbing” nổi tiếng.
Thực tế, Pogba thường xuyên là cầu thủ nổi bật nhất trong đội hình United rệu rã. Tuy nhiên, sự kỳ vọng khổng lồ gắn liền với mức giá chuyển nhượng khiến mọi màn trình diễn của anh luôn bị soi xét dưới lăng kính khắt khe. Một pha mất bóng, một khoảnh khắc lơ đễnh – tất cả đều bị phóng đại như bằng chứng cho thất bại.
Dù giành được Europa League và League Cup cùng United năm 2017, Pogba không bao giờ thực sự đạt tới tầm vóc mà người hâm mộ kỳ vọng khi anh trở lại Old Trafford.
Vết thương ngoài sân cỏ
Ngoài những thách thức trên sân, cuộc đời Pogba cũng đầy rẫy rối ren. Một trong những scandal lớn nhất là vụ anh bị chính người thân trong gia đình – cụ thể là anh trai Mathias Pogba – đe dọa và tống tiền, liên quan tới những khoản tiền khổng lồ.
Pogba sống trong thế giới mà thành công và sự giàu có đã trở thành mục tiêu khai thác của những kẻ xung quanh, kể cả những người từng thân thiết. Sự mất mát lòng tin và những áp lực ngoài sân cỏ không thể không ảnh hưởng tới tinh thần thi đấu và sự tập trung của anh.
Giấc mơ bị tàn phá
Khi Pogba rời Manchester United vào năm 2022 để trở lại Juventus – nơi anh từng tỏa sáng rực rỡ trong giai đoạn 2012-2016 – nhiều người hy vọng đó sẽ là sự tái sinh. Nhưng chấn thương dai dẳng gần như đã hủy hoại mọi nỗ lực.
Anh chỉ ra sân vỏn vẹn vài trận trong mùa giải đầu tiên, thường xuyên vật lộn với thể lực và không bao giờ lấy lại được phong độ đỉnh cao. Hy vọng mong manh về một cuộc hồi sinh đã tắt lịm hoàn toàn khi anh bị xét nghiệm dương tính với testosterone sau trận đấu đầu tiên của mùa giải 2023/24.

Bất chấp nỗ lực kháng cáo và tuyên bố vô tội, lệnh cấm thi đấu 4 năm gần như chấm dứt sự nghiệp đỉnh cao của Pogba. Khi thời hạn cấm kết thúc, anh sẽ gần 34 tuổi – một độ tuổi mà rất ít tiền vệ nào có thể trở lại thi đấu đỉnh cao, nhất là sau những năm tháng dài không vận động thi đấu chính thức.
Một tài năng bị lãng phí
Có một nghịch lý lớn khi nói rằng một nhà vô địch World Cup như Pogba đã lãng phí tài năng – bởi thành tích của anh đã vượt xa đại đa số đồng nghiệp. Nhưng với những ai từng nhìn thấy Pogba thống trị World Cup 2018, từng chứng kiến anh thăng hoa ở Juventus, nỗi tiếc nuối là không thể tránh khỏi.
Anh có thể đã trở thành một trong những tiền vệ vĩ đại nhất lịch sử bóng đá, sánh ngang với những Zinedine Zidane, Patrick Vieira hay Andrea Pirlo. Nhưng thay vào đó, sự nghiệp của anh lại trở thành một biểu tượng của những gì có thể đã xảy ra – một bài học cay đắng về cách sự nghiệp có thể bị phá hủy bởi tổ hợp giữa chấn thương, môi trường không phù hợp, áp lực truyền thông, và những cám dỗ ngoài sân cỏ.
Câu chuyện của Paul Pogba là bi kịch của bóng đá hiện đại: nơi tài năng thiên bẩm không còn là yếu tố duy nhất quyết định thành công. Nó đòi hỏi sự kiên nhẫn, môi trường phù hợp, sự cân bằng giữa danh tiếng và trách nhiệm.
Ngày hôm nay, khi nhìn lại đêm Moscow huyền thoại, chúng ta không chỉ thấy một Pogba rực rỡ mà còn thấy cả hình ảnh một tài năng đã không thể thoát khỏi những cạm bẫy của chính thành công sớm.
Dù Pogba có thể sẽ tiếp tục chiến đấu để làm sạch tên tuổi mình, bóng đá thế giới cũng đã mất đi một ngôi sao từng được kỳ vọng soi sáng cả một thế hệ.
Nguồn tin: Bongdalu