Trong lịch sử bóng đá hiện đại, hiếm có mùa giải nào mang tính biểu tượng như những gì Cristiano Ronaldo đã làm được trong mùa 2007/08. Đó không chỉ là năm anh giúp Manchester United giành cú đúp vĩ đại – Premier League và Champions League, mà còn là mùa bóng chứng kiến sự chuyển hóa của một ngôi sao thành siêu sao, của một cầu thủ chạy cánh đầy tốc độ trở thành cỗ máy săn bàn siêu việt.
Đây chính là bước ngoặt đưa Ronaldo bước lên bục cao nhất của bóng đá thế giới – Quả bóng Vàng đầu tiên trong sự nghiệp.
Cái bóng sau vụ va chạm với Rooney và khát vọng vượt qua Messi
Trước khi mùa giải 2007/08 bắt đầu, Ronaldo vừa trải qua giai đoạn gây tranh cãi tại World Cup 2006. Tình huống anh yêu cầu trọng tài đuổi Wayne Rooney, người đồng đội tại Man United, trong trận tứ kết giữa Bồ Đào Nha và Anh khiến anh bị chỉ trích dữ dội tại xứ sở sương mù. Nhiều người cho rằng sự nghiệp của Ronaldo tại Anh đã kết thúc.
Nhưng Sir Alex Ferguson không nghĩ vậy. Ông đứng sau bảo vệ cầu thủ trẻ người Bồ Đào Nha, đồng thời thách thức Ronaldo trở thành cầu thủ hay nhất thế giới. Trong khi Lionel Messi bắt đầu rực sáng tại Barcelona, Ronaldo bước vào mùa 2007/08 với động lực chứng minh mình vượt trội.

Cristiano Ronaldo từng được biết đến với vai trò một cầu thủ chạy cánh lắt léo, thiên về biểu diễn. Nhưng mùa giải 2007/08 chứng kiến một phiên bản hoàn toàn mới – Ronaldo lạnh lùng, hiệu quả và đáng sợ trước khung thành. Anh không còn rê bóng vô nghĩa hay dừng bóng trêu chọc hậu vệ. Thay vào đó, Ronaldo trở thành trọng tâm của hàng công Quỷ đỏ, thi đấu tự do hơn, và tỏa sáng rực rỡ.
Trong 34 trận đấu tại Premier League, Ronaldo ghi đến 31 bàn thắng, giành danh hiệu Vua phá lưới với hiệu suất không tưởng 0.91 bàn/trận – một con số cực kỳ hiếm thấy với một cầu thủ không phải là trung phong truyền thống. Anh cũng trở thành cầu thủ chạy cánh đầu tiên trong lịch sử Premier League giành danh hiệu này.
Tổng cộng trên mọi đấu trường, Ronaldo ghi 42 bàn thắng sau 49 trận – một kỷ lục cá nhân thời điểm đó, và cũng là con số cao nhất trong sự nghiệp của anh tại Man United. Những bàn thắng ấy không chỉ đến từ sút xa, mà còn bằng đánh đầu, đá phạt trực tiếp, thậm chí cả chân không thuận – cho thấy kỹ năng toàn diện đã đạt đến đỉnh cao.
Premier League: Ronaldo làm lu mờ tất cả
Manchester United bước vào mùa giải 2007/08 với tư cách nhà đương kim vô địch. Trong bối cảnh Chelsea và Arsenal đang trỗi dậy mạnh mẽ, Quỷ đỏ vẫn thể hiện sự vượt trội nhờ vào hàng công được dẫn dắt bởi bộ ba Ronaldo – Rooney – Tévez. Nhưng nổi bật nhất chính là CR7, với những màn trình diễn không thể ngăn cản.
Anh ghi bàn từ mọi vị trí: bàn thắng vào lưới Portsmouth từ cú sút phạt mẫu mực, cú đúp vào lưới Arsenal tại Old Trafford, hay pha lập công vào lưới Tottenham từ cự ly 30m. Ronaldo không chỉ là người ghi bàn, mà còn là nguồn cảm hứng dẫn dắt toàn đội. Những pha bứt tốc, những cú sút trái phá, và khả năng tạo đột biến khiến mọi hàng phòng ngự tại Premier League đều sợ hãi.
Man United kết thúc mùa giải với 87 điểm, hơn Chelsea đúng 2 điểm, và giành chức vô địch Premier League lần thứ 10 dưới thời Sir Alex. Ronaldo được vinh danh với hàng loạt danh hiệu cá nhân: Cầu thủ xuất sắc nhất Premier League do PFA bình chọn, Cầu thủ xuất sắc nhất do FWA bầu chọn, Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải của Manchester United, Vua phá lưới Premier League
Champions League: CR7 chạm đến đỉnh cao châu Âu
Nếu Premier League là sân khấu nội địa, thì Champions League 2007/08 là nơi Ronaldo thể hiện bản lĩnh ở tầm châu lục. Từ vòng bảng đến bán kết, anh ghi 7 bàn, bao gồm những pha lập công quan trọng trước Sporting Lisbon, Roma và Lyon.
Ở bán kết gặp Barcelona, Ronaldo không ghi bàn nhưng vẫn thể hiện vai trò then chốt trong cách vận hành chiến thuật của Sir Alex. Man United lọt vào chung kết gặp Chelsea – trận nội chiến nước Anh diễn ra tại Moscow.
Phút 26, Ronaldo mở tỷ số bằng cú đánh đầu mẫu mực sau đường tạt bóng của Wes Brown, ghi bàn thắng thứ 42 trong mùa. Dù sau đó Chelsea gỡ hòa và đưa trận đấu vào loạt sút luân lưu định mệnh, Ronaldo lại là người duy nhất đá hỏng trong 5 lượt đầu của Man United. Nhưng may mắn đứng về phía anh, khi John Terry trượt ngã ở cú đá quyết định, và Van der Sar sau đó cản phá cú sút của Anelka, giúp Man United vô địch Champions League sau 9 năm chờ đợi.

Ronaldo bật khóc sau trận đấu – không chỉ vì chức vô địch, mà còn vì anh đã vượt qua chính mình, những hoài nghi, chỉ trích và áp lực khổng lồ để chứng minh anh là cầu thủ lớn của những trận đấu lớn.
Với 42 bàn thắng, cú đúp danh hiệu và những màn trình diễn không thể chối cãi, Ronaldo gần như không có đối thủ trong cuộc đua giành Quả bóng Vàng 2008. Anh vượt qua Lionel Messi và Fernando Torres để chính thức trở thành cầu thủ Bồ Đào Nha đầu tiên sau Luis Figo (2000) đoạt danh hiệu cao quý này.
Tháng 12 năm 2008, Ronaldo bước lên bục nhận giải với nụ cười rạng rỡ. Anh nói: “Tôi luôn mơ ước điều này, nhưng chưa bao giờ nghĩ nó sẽ đến nhanh như vậy. Đây là phần thưởng cho những nỗ lực không ngừng và niềm tin tuyệt đối vào bản thân.”
Di sản của mùa giải huyền thoại
Mùa giải 2007/08 không chỉ đánh dấu sự thăng hoa của cá nhân Ronaldo, mà còn khẳng định tên tuổi của anh trong nhóm những huyền thoại bóng đá. Từ một cầu thủ bị chế giễu vì “múa may màu mè”, Ronaldo trở thành ngôi sao số 1 của Man United, biểu tượng của sự chuyên nghiệp, khổ luyện và hoàn thiện bản thân.
Đây cũng là mùa giải đặt nền móng cho sự cạnh tranh vĩ đại giữa Ronaldo và Messi trong hơn một thập kỷ sau đó. Nếu Messi bùng nổ ở mùa 2008/09, thì chính Ronaldo là người mở màn cho thời đại của những siêu nhân, nơi 40-50 bàn/mùa không còn là điều bất thường.
Cristiano Ronaldo 2007/08 là hình mẫu hoàn hảo cho khái niệm “vươn lên từ nghịch cảnh và hoàn thiện bản thân bằng ý chí sắt đá”. Đó là mùa giải định nghĩa lại khái niệm cầu thủ tấn công hiện đại – tốc độ, kỹ thuật, thể chất và đặc biệt là bản năng săn bàn thượng hạng.
Dưới bàn tay của Sir Alex Ferguson, Ronaldo không chỉ trưởng thành, mà còn trở thành một con quái vật ghi bàn, một cơn ác mộng với mọi hàng thủ châu Âu. Mùa giải ấy chính là bản tuyên ngôn quyền lực đầu tiên của một trong những cầu thủ vĩ đại nhất lịch sử bóng đá.
Nguồn tin: Bongdalu