Tháng 8/2014, cả nước Anh chấn động với thông tin: Frank Lampard – huyền thoại sống của Chelsea – sẽ khoác áo… Manchester City theo dạng cho mượn trong nửa đầu mùa giải 2014/15.
Không ai có thể tưởng tượng ra viễn cảnh Lampard, người đã ghi 211 bàn và giành gần như mọi danh hiệu cao quý nhất trong màu áo The Blues, lại đầu quân cho một trong những đối thủ lớn nhất của Chelsea tại Premier League. Đằng sau vụ chuyển nhượng kỳ lạ ấy là một chuỗi những diễn biến phức tạp, đầy bất ngờ và cả chút cay đắng.
Sự ra đi trong nước mắt
Frank Lampard chia tay Chelsea vào mùa hè 2014 sau 13 năm cống hiến rực rỡ. Khi ấy anh đã 36 tuổi, không còn giữ được thể trạng sung mãn như thời đỉnh cao, và hợp đồng giữa đôi bên không được gia hạn. Dù vậy, việc chia tay Lampard vẫn để lại nỗi tiếc nuối lớn trong lòng người hâm mộ Stamford Bridge. Đó là cái kết mà không ai mong muốn: một tượng đài lặng lẽ ra đi, không tiệc chia tay, không trận đấu tri ân, không vòng hoa vinh danh. Lampard chỉ nhận được một thông báo chia tay ngắn ngủi đăng trên trang chủ CLB.

Với Lampard, sự nghiệp vẫn chưa kết thúc. Anh muốn thử sức tại MLS – giải đấu đang dần trở thành bến đỗ cho các ngôi sao luống tuổi. Và rồi vào tháng 7/2014, Lampard chính thức ký hợp đồng với New York City FC – đội bóng tân binh tại MLS, trực thuộc City Football Group, tập đoàn sở hữu Manchester City. Hợp đồng có thời hạn 2 năm và dự kiến Lampard sẽ bắt đầu thi đấu vào tháng 3/2015 khi mùa giải MLS khởi tranh.
Những tưởng Lampard sẽ có thời gian nghỉ ngơi, chuẩn bị cho hành trình mới tại Mỹ. Nhưng City Football Group đã có một quyết định khiến cả Premier League dậy sóng: cho Manchester City – đội bóng cùng tập đoàn – mượn Lampard trong 6 tháng. Và thế là người hùng của Chelsea, chưa đầy 2 tháng sau khi rời Stamford Bridge, lại xuất hiện trong màu áo một đối thủ cạnh tranh danh hiệu với đội bóng cũ.
Cú sốc cho người hâm mộ Chelsea và bàn thắng định mệnh
Phản ứng từ phía người hâm mộ Chelsea là một cơn địa chấn. Trên các diễn đàn và mạng xã hội, những lời chỉ trích nặng nề hướng về phía Lampard. Họ cảm thấy bị phản bội. “Làm sao anh có thể khoác áo đội bóng đã từng giành ngôi vô địch trước mặt chúng ta?”, “Sẽ thế nào nếu anh ghi bàn vào lưới Chelsea?”, “Danh dự của một huyền thoại đâu rồi?” – đó là những câu hỏi đầy tức giận từ các CĐV trung thành.
Lampard hiểu điều đó. Anh liên tục phải lên tiếng trấn an: “Tôi vẫn là người của Chelsea trong tim. Đây không phải là lựa chọn tôi chủ động. Tôi chỉ muốn duy trì thể lực và được thi đấu đỉnh cao trước khi sang Mỹ.” Nhưng lời giải thích ấy không đủ để xoa dịu một cộng đồng đang cảm thấy bị tổn thương sâu sắc.

Càng trớ trêu hơn khi báo chí tiết lộ rằng hợp đồng giữa Lampard và New York City FC không hề được đăng ký chính thức với FIFA vào thời điểm đó. Thay vào đó, anh vẫn nằm trong biên chế của Manchester City – tức là anh chưa hề “rời” Premier League. Nhiều người bắt đầu hoài nghi liệu vụ chuyển nhượng tới Mỹ có phải chỉ là chiêu bài để Manchester City qua mặt luật công bằng tài chính, bằng cách “giấu” một hợp đồng ngắn hạn dưới danh nghĩa cho mượn từ một CLB con.
Ngày 21 tháng 9 năm 2014, định mệnh chọn đúng thời điểm để tạo nên chương hồi kịch tính nhất cho vụ chuyển nhượng kỳ lạ này. Trận đấu giữa Manchester City và Chelsea tại Etihad, tỷ số đang là 1-0 nghiêng về đội khách. Lampard được Manuel Pellegrini tung vào sân từ ghế dự bị ở phút 78. Và rồi phút 85, từ đường chuyền của James Milner, Lampard tung cú sút gọn gàng hạ gục Thibaut Courtois – người gác đền mới của Chelsea. Bàn gỡ 1-1 ấy không chỉ khiến Chelsea mất 2 điểm, mà còn khiến trái tim hàng triệu CĐV vỡ vụn.
Lampard không ăn mừng. Anh giơ tay xin lỗi, đôi mắt ngấn lệ. Các cầu thủ Chelsea chạy đến ôm lấy anh như để nói: “Chúng tôi hiểu.” Nhưng những người trên khán đài thì không dễ tha thứ như vậy. Những dòng tít trên báo hôm sau đầy giận dữ: “Lampard đâm sau lưng Chelsea”, “Từ biểu tượng thành kẻ phản bội”. Bàn thắng đó, về mặt kỹ thuật, là hoàn hảo – nhưng về cảm xúc, đó là một vết cắt.
Lampard vẫn là Lampard
Dù bị chỉ trích, không thể phủ nhận Lampard vẫn thể hiện đẳng cấp trong màu áo Manchester City. Anh thi đấu 38 trận trên mọi đấu trường, ghi 8 bàn thắng, kiến tạo 4 lần và trở thành một quân bài chiến lược quan trọng trong giai đoạn đầu mùa giải. Tại Etihad, anh được đồng đội kính trọng, HLV Manuel Pellegrini đánh giá cao, và cổ động viên Manchester City cũng dành cho anh sự yêu mến đặc biệt.
Kết thúc mùa giải 2014/15, Lampard chính thức sang Mỹ thi đấu cho New York City FC như đã định, khép lại hành trình kỳ lạ tại Premier League. Anh rời nước Anh với 609 trận, 177 bàn thắng – đứng thứ 6 trong danh sách các chân sút vĩ đại nhất Premier League. Dù mang màu áo City trong 1 năm, Lampard mãi mãi được ghi nhớ như một biểu tượng bất tử của Chelsea.
Thời gian đã làm dịu đi những phản ứng giận dữ ban đầu. Giờ đây, nhiều CĐV Chelsea nhìn lại vụ chuyển nhượng năm ấy với một ánh mắt khoan dung hơn. Họ hiểu rằng Lampard không lựa chọn City vì danh hiệu hay tiền bạc – đó là một bước ngoặt tình cờ của những bản hợp đồng rắc rối và tham vọng thương mại của City Football Group. Hơn ai hết, chính Lampard là người đau lòng nhất khi ghi bàn vào lưới Chelsea.
Jose Mourinho, HLV của Chelsea khi ấy, cũng chia sẻ sau này: “Tôi hiểu quyết định của Lampard. Tôi tiếc vì CLB đã không giữ cậu ấy ở lại. Đôi khi, bóng đá là như vậy – không ai lường trước được mọi thứ.”
Lampard trở lại Chelsea năm 2019 trên cương vị HLV trưởng, một lần nữa chứng minh tình yêu với màu áo xanh chưa từng phai nhạt. Những tràng pháo tay lại vang lên mỗi khi tên anh được xướng lên tại Stamford Bridge. Mọi oán trách rồi cũng qua đi – bởi ai cũng biết, Lampard luôn là một phần không thể thay thế của Chelsea.
Vụ chuyển nhượng Frank Lampard sang Manchester City là một trong những thương vụ kỳ lạ và giàu cảm xúc nhất lịch sử Premier League. Nó mang đến đầy đủ những yếu tố của một bi kịch thể thao hiện đại: danh vọng, mâu thuẫn, sự hiểu lầm, và cuối cùng là sự tha thứ.
Lampard không phản bội Chelsea – anh chỉ là một cầu thủ chuyên nghiệp trong một thế giới bóng đá ngày càng phức tạp. Và dù khoác áo bao nhiêu đội bóng đi nữa, trong trái tim hàng triệu người hâm mộ, Frank Lampard vẫn mãi là “Super Frank”, là người đội trưởng không băng thủ lĩnh cả một thế hệ The Blues huy hoàng.
Nguồn tin: Bongdalu