Vào tháng 2/1999, Ole Gunnar Solskjær tạo nên một trong những màn trình diễn huyền thoại nhất trong lịch sử Manchester United. Khi trận đấu gần như ngã ngũ với tỷ số 4-1, anh vào sân thay người và chỉ trong vòng 18 phút, Solskjær ghi liền 4 bàn thắng, giúp đội bóng giành chiến thắng 8-1 trước Nottingham Forest.
Với biệt danh “siêu dự bị”, chân sút người Na Uy không chỉ chứng tỏ khả năng ghi bàn tuyệt vời mà còn là hình mẫu của một cầu thủ luôn sẵn sàng cống hiến cho đội bóng khi cần thiết.

Màn trình diễn đỉnh cao
Vào những phút cuối của trận đấu, khi tỷ số đang là 4-1 nghiêng về Manchester United và trận đấu dường như đã ngã ngũ, ban huấn luyện đã ra lệnh: “Trận đấu đã xong rồi, chúng ta không cần thêm bàn thắng nữa”. Đó là lúc Solskjær, cầu thủ dự bị, bước vào sân trong phút 72. Nhưng chỉ sau 18 phút, anh đã tạo nên lịch sử.
Nếu những ai biết đến một trong những câu tục ngữ nổi tiếng của Na Uy, có lẽ sẽ hiểu rằng việc yêu cầu Solskjær dừng lại là điều không thể. Một trong những câu nói phổ biến ở Na Uy là: “D’er inkje greidt aa gripa aalen um sporden”, hay nói cách khác là “Cố gắng giữ một con lươn bằng đuôi của nó”. Tất cả những gì Solskjær làm sau đó là ghi bàn, như một cách hoàn toàn tự nhiên.
Đó là một vết thương quá đau đớn đối với Forest, và Solskjær chính là người xát muối vào vết thương ấy. Mặc dù không phải một pha dứt điểm ngoạn mục, bàn thắng đầu tiên của Solskjær, sau 8 phút có mặt trên sân, là một tình huống đơn giản mà đầy hiệu quả. Anh tận dụng một đường chuyền thấp từ Gary Neville ở cột xa và đệm bóng vào lưới. Đó là phong cách đặc trưng của Solskjær – không cần phô trương, chỉ cần chính xác.
Chỉ 8 phút sau, Solskjær lại có cơ hội. Lần này, anh nhận đường chuyền từ Phil Neville, đánh bại bẫy việt vị của Forest và ghi bàn sau một pha dứt điểm tinh tế. Bất chấp cú sút đầu tiên bị thủ môn cản lại, Solskjær nhanh chóng bám theo bóng và ghi bàn lần thứ hai.
Đến phút 90, Solskjær một lần nữa xuất hiện đúng lúc và đúng chỗ. Nhận đường chuyền tuyệt vời từ Paul Scholes, anh tự tin đệm bóng một chạm bằng chân trái vào góc xa khung thành, hoàn tất cú hat-trick trong một tình huống không thể hoàn hảo hơn.
Và rồi, khi trận đấu bước vào phút bù giờ, Solskjær khép lại một đêm huyền thoại với bàn thắng thứ tư. Nicky Butt chọc khe cho Scholes, nhưng cú sút của Scholes lại không thành công, bóng bật ra và Solskjær có mặt đúng nơi để kết thúc. Bốn bàn thắng trong chưa đầy 20 phút – một màn trình diễn không thể tin nổi.
Đó là một đêm không chỉ đáng nhớ với người hâm mộ United mà còn là đỉnh cao trong sự nghiệp của Solskjær. Dù không phải là cầu thủ ghi nhiều bàn nhất trong lịch sử câu lạc bộ, Solskjær là người nắm giữ kỷ lục ghi nhiều bàn thắng nhất từ băng ghế dự bị. Anh ghi tổng cộng 28 bàn thắng sau 11 mùa giải, trong đó một phần lớn trong số đó được thực hiện trong trận đấu huyền thoại tại Nottingham.

Điều khác biệt của Solskjaer
Để hiểu rõ hơn về sức mạnh của Solskjær, ta phải nhìn vào cách anh chơi bóng. Khi trên băng ghế dự bị, Solskjær không phải là người chỉ chờ đợi cơ hội đến. Anh là một chiến lược gia, luôn quan sát, phân tích đối thủ và chuẩn bị sẵn sàng để vào sân khi có cơ hội. Cách anh làm việc với huấn luyện viên Ferguson để lên kế hoạch tấn công luôn cho thấy một sự chuẩn bị kỹ lưỡng, khiến mỗi lần anh vào sân đều có thể tạo ra sự khác biệt.
Được gọi là “siêu dự bị”, Solskjær thực sự đã biến băng ghế dự bị trở thành nơi chiến lược quan trọng của đội bóng. Thay vì là nơi cho những cái tôi lớn, băng ghế dự bị dưới thời Sir Alex Ferguson và Solskjær là nơi thực hiện những thay đổi chiến thuật, nơi mỗi cầu thủ sẵn sàng tỏa sáng khi được trao cơ hội.
Chính trong những khoảnh khắc như vậy, Solskjær đã khẳng định được giá trị của mình. Anh không chỉ là một cầu thủ vào sân thay người mà còn là hình mẫu của một cầu thủ luôn sẵn sàng cống hiến, luôn sẵn sàng làm những công việc nhỏ nhưng quan trọng để giúp đội bóng giành chiến thắng.
Không chỉ có 4 bàn thắng trong trận đấu ấy, Solskjær giúp Manchester United tạo nên một kỷ lục về tỷ lệ chuyển hóa cơ hội thành bàn thắng, với tỷ lệ 9 trong 10 cú sút trúng đích đều thành bàn – điều chưa từng có trong lịch sử bóng đá Anh. Đó cũng là chiến thắng lớn nhất trong lịch sử Ngoại hạng Anh trên sân khách và là chiến thắng với 4 bàn thắng ghi được nhanh nhất mà MU từng có.
Những chiến tích này biến Solskjær trở thành biểu tượng của United dưới thời Ferguson, không phải vì là cầu thủ ghi nhiều bàn nhất, mà vì là người luôn sẵn sàng bước vào để hoàn thành nhiệm vụ, dù nhiệm vụ đó là gì. Solskjær là một phần không thể thiếu trong chiến lược tổng thể của Sir Alex Ferguson.
Solskjaer không phải là người ghi bàn nhiều nhất trong lịch sử câu lạc bộ, song vẫn là huyền thoại của Manchester United. Anh là minh chứng cho việc đôi khi một cầu thủ dự bị lại có thể tạo ra những khoảnh khắc đáng nhớ và quyết định số phận của trận đấu.
Nguồn tin: Bongdalu