Hôm nay, nhắc đến Liverpool là nhắc đến một ông lớn của bóng đá châu Âu – đội bóng từng 6 lần vô địch Cúp C1/Champions League, 3 lần nâng cao UEFA Cup và sở hữu hàng loạt đêm huyền thoại dưới ánh đèn Anfield.
Nhưng để viết nên lịch sử lẫy lừng ấy, CLB thành phố cảng đã bắt đầu bằng một hành trình đầy ngỡ ngàng, hỗn loạn và cả… sự điên rồ.

Từ Iceland đến Anfield: Chuyến du hành vào chốn lạ lẫm
Hành trình đó khởi đầu vào mùa hè năm 1964, khi nước Anh vẫn đang chìm trong cơn sốt The Beatles. Trong bối cảnh văn hóa đại chúng bị khuấy đảo bởi bộ tứ huyền thoại của Liverpool, thì trên sân cỏ, HLV Bill Shankly cũng đang gây dựng nên một đội bóng xứng tầm châu lục.
Hai năm sau khi giúp Liverpool trở lại hạng Nhất, Shankly đã đưa đội bóng tới chức vô địch quốc gia mùa 1963/64 – lần đầu tiên kể từ năm 1947. Và phần thưởng cho chức vô địch ấy là một vé dự Cúp C1 – sân chơi của những nhà vô địch thực thụ.
Liverpool bước vào châu Âu lần đầu tiên với tâm thế của kẻ mới nhập cuộc. Họ không được ưu ái, không có nhóm hạt giống, không có sự chuẩn bị kỹ càng – chỉ đơn giản là bốc thăm rồi… đá. Rất may, thay vì chạm trán những ông lớn như Real Madrid hay Benfica, lá thăm đã đưa họ tới Iceland – nơi nhà vô địch KR Reykjavik đang chờ đón.
Chuyến đi đến Iceland là một cuộc hành xác đúng nghĩa: từ Liverpool phải vòng qua Manchester, London, Prestwick rồi mới đến Reykjavik. Dù vậy, Liverpool vẫn thắng 5-0 trên đất khách và 6-1 ở lượt về tại Anfield. Dấu ấn châu Âu đầu tiên của họ được khắc tên bằng chiến thắng tưng bừng.
Nhưng ở vòng 1/8, thử thách thật sự bắt đầu khi Liverpool đụng độ Anderlecht – nhà vô địch Bỉ và sở hữu tới… 10 tuyển thủ trong đội hình quốc gia. HLV Shankly khi ấy không những không run sợ mà còn quyết định “tái định nghĩa” Liverpool với bộ trang phục toàn đỏ – một biểu tượng sẽ đi cùng CLB suốt nhiều thập kỷ. Trên sân, Liverpool hủy diệt Anderlecht 3-0 ở lượt đi và thắng thêm 1-0 tại Bỉ để tiến vào tứ kết.
Ở vòng tiếp theo, họ gặp nhà vô địch Đức – Koln. Hai lượt đi và về kết thúc không bàn thắng, buộc đôi bên phải đá trận playoff ở sân trung lập De Kuip (Hà Lan). Sau 90 phút, tỷ số là 2-2. Và vì chưa có loạt luân lưu, UEFA quyết định… tung đồng xu để phân định thắng thua.
Ron Yeats, đội trưởng Liverpool, giành quyền chọn mặt và chọn “tails” (mặt ngửa). Lần tung đầu tiên, đồng xu… cắm thẳng xuống mặt sân, nằm nghiêng! Cả hai đội cùng thổi để nghiêng đồng xu về phía mình, buộc trọng tài phải tung lại.
Lần thứ hai, Yeats thắng. Liverpool vào bán kết. Một khoảnh khắc bi hài không tưởng trong lịch sử giải đấu.

Một đêm huyền thoại và một kết thúc cay đắng
Bán kết, Liverpool chạm trán Inter Milan – “Il Grande Inter” huyền thoại của Helenio Herrera, đương kim vô địch châu Âu, với dàn sao như Mazzola, Suárez, Facchetti. Trước khi đá trận lượt đi, Liverpool vừa đoạt FA Cup sau 120 phút nghẹt thở và mang cúp đi diễu hành quanh sân Anfield để “thổi lửa” cho các khán đài.
Và Anfield đã bùng nổ. Liverpool chơi một trong những trận hay nhất lịch sử sân nhà: thắng 3-1 với các bàn của Hunt, Callaghan và St. John. Đó là một đêm cuồng nhiệt khiến nhiều người vẫn coi là đêm kỳ vĩ nhất mà sân Anfield từng chứng kiến.
Nhưng tại Milan, Liverpool đã vấp phải thế lực… ngầm. Sau 10 phút, Inter ghi liền hai bàn – trong đó có một pha “cướp bóng từ tay thủ môn” đầy tranh cãi và một bàn đến từ quả đá phạt có dấu hiệu gian lận. Sau đó, Facchetti ấn định tỷ số 3-0, tiễn Liverpool rời giải giữa muôn vàn tranh cãi. Thủ quân Yeats tức giận đến mức gọi trọng tài là “El Bastardo” (tạm dịch: thằng khốn) ngay trên sân.
Nhiều năm sau, thông tin rò rỉ cho thấy quan chức Inter khi đó – Italo Allodi – có liên hệ đến nhiều vụ dàn xếp tỷ số, trong đó có cả lời tố cáo về việc hối lộ trọng tài ở các trận đấu lớn. Dù không có bằng chứng kết luận trận Inter – Liverpool bị thao túng, nhưng nỗi nghi ngờ vẫn bám theo suốt nhiều thập kỷ.
Thất bại cay đắng tại San Siro không thể ngăn bước tiến của Liverpool. Họ trở lại châu Âu ngay mùa sau và có mặt ở sân chơi này suốt 20 năm liên tiếp, thiết lập vị thế ông lớn thực sự của bóng đá lục địa già.
Hành trình năm 1964/65 ấy không chỉ là lần đầu Liverpool “bơi ra biển lớn” – mà còn là một cuốn giáo trình sống động về cách chinh phục châu Âu: từ những chặng đường gian nan, các tình huống dở khóc dở cười, đến cả sự lọc lõi cần có ở những trận cầu then chốt.
Họ học được cách chiến thắng, cách vượt qua sự ngờ vực, và cả cách ứng xử trước thất bại – dù là cay đắng đến đâu. Một chương mở đầu hoàn hảo cho hành trình chinh phục châu Âu của đội bóng từng phải đá với Scunthorpe – và sau này trở thành vua của lục địa già.
Nguồn tin: Bongdalu