Khi bạn giành chiến thắng tại World Cup, bạn bắt đầu trở thành một huyền thoại. Đó là cảm nhận của Fabio Cannavaro, đội trưởng tuyển Italy vô địch World Cup 2006. Anh đã khắc sâu tên tuổi của mình trong lịch sử bóng đá thế giới.

Xuất phát điểm khó khăn
Đối với Cannavaro, hành trình đến với danh hiệu huyền thoại ấy là một quá trình dài đầy thử thách. Với chiều cao khiêm tốn chỉ 1,75 m, anh không được sinh ra để trở thành một trung vệ vĩ đại, và cũng chẳng ai nghĩ rằng anh sẽ giành được danh hiệu Quả bóng vàng – phần thưởng cao quý nhất dành cho cầu thủ hay nhất thế giới.
“Tôi rất tự hào vì suốt đời tôi đã làm việc chăm chỉ để trở thành một cầu thủ,” Cannavaro chia sẻ. “Tôi không giống như CristianoRonaldo hay LionelMessi, những người có kỹ năng thiên bẩm.”
Vào năm 2002, khi Cannavaro tiếp quản chiếc băng đội trưởng từ Paolo Maldini, không ai nghĩ rằng anh sẽ vượt qua người tiền nhiệm vĩ đại, vốn đã trở thành biểu tượng của sự xuất sắc trong phòng ngự. Tuy nhiên, với sự nghiệp gắn liền với lòng kiên trì và nỗ lực không ngừng nghỉ, Cannavaro chứng minh rằng mình có thể làm được.
Là một người con của Naples, một thành phố ở miền Nam nước Italy, Cannavaro luôn phải chiến đấu để khẳng định mình giữa những đánh giá phân biệt đến từ các vùng miền khác của đất nước.
Tuy nhiên, chính những con phố trong khu vực Fuorigrotta, nơi anh lớn lên, đã tạo ra nền tảng vững chắc cho sự nghiệp của anh. Tại đây, Cannavaro học được rằng mình cần phải chơi thông minh, mạnh mẽ và phát triển khả năng di chuyển, thể lực và cú nhảy cao ấn tượng để vượt qua những đối thủ to lớn hơn.
Cannavaro, một chàng trai đường phố điển hình, dành cả tuổi thơ để chơi bóng đá ngoài đường phố, “giữa những chiếc xe, khắp mọi nơi.” Cha mẹ anh khuyên nên đi học để có tương lai tốt đẹp hơn, nhưng trong lòng anh, bóng đá luôn là con đường anh muốn theo đuổi. Và sau tất cả những cố gắng đó, vào năm 2006, Cannavaro đã có cơ hội chạm tay vào chiếc cúp World Cup.
Trong suốt giải đấu, đội tuyển Italy dưới sự chỉ huy của Cannavaro chỉ để lọt lưới hai bàn, phá kỷ lục mà tuyển Pháp thiết lập vào năm 1998. Trận chung kết là một cuộc chiến căng thẳng, kết thúc với tỷ số hòa 1-1 sau 90 phút thi đấu chính thức. Italy vượt qua Pháp trong loạt sút luân lưu với tỷ số 5-3, và Cannavaro nâng cao chiếc cúp World Cup, trở thành người hùng trong mắt người hâm.
Màn trình diễn xuất sắc của anh trong suốt giải đấu mang về cho Cannavaro biệt danh “Muro di Berlino” – Bức tường Berlin, vì sự chắc chắn và không thể xuyên thủng của hàng phòng ngự do anh dẫn dắt. Sự điềm tĩnh của Cannavaro trên sân, đặc biệt trong những tình huống căng thẳng, đã khiến anh trở thành một biểu tượng của bản lĩnh.

Chiếc cúp và những thử thách
Tuy nhiên, ngay sau khi giành chiến thắng tại World Cup, Cannavaro phải đối mặt với một cú sốc lớn. Juventus, câu lạc bộ anh đang thi đấu, bị trục xuất khỏi Serie A vì vụ bê bối dàn xếp tỷ số Calciopoli. Quyết định này thay đổi mọi thứ và Cannavaro phải ra đi. Anh gia nhập Real Madrid, đội bóng mà anh tin rằng sẽ mang lại cơ hội mới cho mình. Tại đây, anh giành được hai chức vô địch La Liga trong hai mùa giải đầu tiên.
Thành công của Cannavaro không chỉ dừng lại ở các danh hiệu, mà anh còn được vinh danh với những giải thưởng cá nhân cao quý. Anh trở thành hậu vệ đầu tiên giành Ballon d’Or vào năm 2006, vượt qua những tên tuổi như Zidane và Ronaldinho.
Việc giành Quả bóng vàng là một bước ngoặt lớn trong sự nghiệp của Cannavaro, chứng tỏ rằng một hậu vệ cũng có thể đứng ngang hàng với các tiền vệ hay tiền đạo trong danh sách những cầu thủ hay nhất thế giới.
Tuy nhiên, sau những năm tháng tươi đẹp tại Real Madrid, Cannavaro phải đối mặt với nhiều khó khăn. Mặc dù là đội trưởng của tuyển Italy, Cannavaro phải trải qua một giai đoạn không mấy thành công ở cấp CLB. Sau một mùa giải thất bại tại Real Madrid, anh trở lại Juventus, nhưng không được người hâm mộ đội bóng này chấp nhận vì đã ra đi trước đó.
Chấn thương cũng bắt đầu ảnh hưởng đến Cannavaro khi anh bước vào tuổi 35. Tại World Cup 2010, đội tuyển Italy, đương kim vô địch, bị loại ngay từ vòng bảng, và Cannavaro quyết định giải nghệ ở đội tuyển sau giải đấu đó.
Thế nhưng, ngay cả khi sự nghiệp thi đấu ở đỉnh cao đã kết thúc, Cannavaro vẫn tiếp tục đóng góp cho bóng đá. Sau khi giải nghệ, anh gia nhập câu lạc bộ Al-Ahli tại Dubai, bắt đầu sự nghiệp huấn luyện. Với tư cách là trợ lý huấn luyện viên, Cannavaro giúp đội bóng này giành được những danh hiệu quan trọng, bao gồm Giải VĐQG Ả Rập, Siêu cúp và Cúp Liên đoàn. Anh tiếp tục học hỏi và chia sẻ kinh nghiệm bóng đá của mình với các cầu thủ trẻ.
Mặc dù đã có những bước đi đầy thăng trầm trong sự nghiệp, Cannavaro vẫn luôn giữ vững được hình ảnh của một cầu thủ chuyên nghiệp, tận tâm với bóng đá. Anh luôn nhớ về những ngày tháng khi còn là một cậu bé lớn lên ở Naples, nơi anh từng mơ ước trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp, và cũng chính nơi đó đã giúp anh trưởng thành.
Hành trình của Cannavaro là minh chứng cho sự kiên trì và nỗ lực không ngừng nghỉ. Từ một chàng trai đường phố, anh trở thành huyền thoại, không chỉ của bóng đá Italy mà còn của cả thế giới. Với tài năng, sự quyết tâm và lòng đam mê, Cannavaro chứng minh rằng, dù xuất phát điểm có khiêm tốn, chỉ cần kiên trì, bạn sẽ đạt được thành công.
Giờ đây, khi nhìn lại sự nghiệp của mình, Cannavaro có thể tự hào vì đã đạt được những gì mà không phải cầu thủ nào cũng có thể làm được. Anh không chỉ là huyền thoại của bóng đá Italy, mà còn là hình mẫu về sự nỗ lực, đam mê và tình yêu với môn thể thao vua.
Nguồn tin: Bongdalu