Ricardo Izecson dos Santos Leite – hay đơn giản là Kaka, từng là một trong những tiền vệ tấn công hay nhất thế giới. Anh sở hữu tất cả những phẩm chất của một siêu sao: tốc độ, kỹ thuật, sự điềm tĩnh, khả năng kiến tạo, ghi bàn và đặc biệt là lối sống mẫu mực, không scandal giữa thế giới bóng đá đầy cám dỗ.
Đỉnh cao sự nghiệp của Kaka đến khi anh giành Quả bóng vàng 2007 trong màu áo AC Milan, trở thành người cuối cùng đoạt giải này trước khi Lionel Messi và Cristiano Ronaldo thống trị suốt hơn một thập kỷ.
Thế nhưng, vào mùa hè năm 2009, Kaká thực hiện một bước ngoặt quan trọng khi chuyển đến Real Madrid – thương vụ tưởng chừng như sẽ nâng tầm anh trở thành huyền thoại vĩ đại nhất bóng đá hiện đại. Nhưng rốt cuộc, đó lại là nước đi sai lầm định mệnh, biến anh từ một siêu sao tỏa sáng thành biểu tượng của sự tiếc nuối tại Santiago Bernabéu.
AC Milan – nơi Kaka là một vị thánh
Gia nhập AC Milan từ São Paulo vào năm 2003, Kaka không mất nhiều thời gian để thích nghi với bóng đá châu Âu. Chỉ trong vài mùa giải, anh đã trở thành linh hồn của đội bóng áo sọc đỏ đen. Không ồn ào, không phô trương, Kaka chinh phục khán giả bằng thứ bóng đá thanh thoát, đậm chất nghệ sĩ nhưng đầy hiệu quả.
Mùa giải 2006/07, anh dẫn dắt Milan đến chức vô địch Champions League, ghi 10 bàn và trở thành Vua phá lưới. Cũng trong năm đó, anh đánh bại Ronaldo và Messi để giành Quả bóng vàng. Khi bước vào độ tuổi 27, anh đang ở giai đoạn đỉnh cao nhất cả về thể lực lẫn kỹ năng.
Với Milan, anh không chỉ là một ngôi sao, mà là biểu tượng. CĐV yêu mến anh không chỉ vì bàn thắng hay danh hiệu, mà còn bởi thái độ chuyên nghiệp, lòng trung thành và niềm tin tôn giáo chân thành hiếm thấy. Và rồi, điều không ai muốn đã xảy ra: Milan – vì lý do tài chính – buộc phải bán Kaka.
Khởi nguồn của bi kịch
Tháng 6/2009, Kaká ký hợp đồng với Real Madrid với giá 67 triệu euro, biến anh trở thành một trong những bản hợp đồng đắt giá nhất lịch sử thời điểm đó. Anh là cái tên đầu tiên trong “Dải ngân hà 2.0” của chủ tịch Florentino Perez – mở đầu cho mùa hè huyền thoại khi Real đưa về thêm Cristiano Ronaldo, Karim Benzema và Xabi Alonso.
Ban đầu, thương vụ được xem là hoàn hảo: Kaka sẽ chơi ngay sau Ronaldo và Benzema trong sơ đồ 4-2-3-1, nơi anh có thể phô diễn khả năng chuyền bóng, di chuyển thông minh và những pha dứt điểm sắc lẹm. CĐV kỳ vọng anh sẽ trở thành linh hồn mới của Real, như cách Zidane từng làm.
Nhưng giấc mơ “thiên thần trắng” nhanh chóng vỡ vụn.
Ngay trong mùa giải đầu tiên tại Bernabeu, Kaká bắt đầu dính những chấn thương lặt vặt ở cơ và đầu gối. Thay vì tạo nên sự kết nối bùng nổ cùng Ronaldo, Benzema hay Higuain, anh chật vật để tìm lại phong độ. Mùa 2009/10, anh ra sân 33 trận nhưng chỉ ghi 8 bàn, không tạo được dấu ấn lớn tại Champions League – nơi Real bị Lyon loại ở vòng 1/8.
Tuy nhiên, điều tệ nhất xảy ra vào mùa hè 2010. Khi cùng tuyển Brazil dự World Cup tại Nam Phi, Kaká thi đấu trong tình trạng đầu gối phải đau âm ỉ. Sau giải, các bác sĩ phát hiện anh bị tổn thương sụn gối nghiêm trọng, buộc phải phẫu thuật và nghỉ thi đấu gần 5 tháng.
Khi trở lại, Kaka không còn là chính mình. Anh mất đi tốc độ – vũ khí nguy hiểm nhất trong các pha tăng tốc từ giữa sân. Anh lạc nhịp với hệ thống chiến thuật của HLV Jose Mourinho và dần mất vị trí vào tay Mesut Ozil – một tiền vệ trẻ, sáng tạo, chơi gần như cùng vị trí nhưng phù hợp với lối chơi trực diện hơn.
Không còn cơ hội hồi sinh
Dưới thời Mourinho, Kaka bị đẩy lên ghế dự bị trong phần lớn mùa giải 2010/11 và 2011/12. Dù vẫn có những khoảnh khắc lóe sáng (ghi bàn tại Champions League, kiến tạo cho Ronaldo), nhưng đó chỉ là những ký ức mờ nhạt so với kỳ vọng ban đầu.
Mourinho công khai nói rằng ông “không thể xây dựng đội bóng xoay quanh một cầu thủ chỉ đá 50% số trận mỗi mùa.” Kaká, với tính cách hiền lành và ít va chạm, không phản ứng mạnh. Anh âm thầm tập luyện, không tạo áp lực cho CLB, nhưng cũng không thể cải thiện vị thế.
Đỉnh điểm của sự thất vọng đến vào mùa hè 2013 khi Real chiêu mộ Gareth Bale, và chiếc áo số 8 mà Kaká từng mặc trở thành biểu tượng cho một kỷ nguyên cũ, lỗi thời. Khi đó, người hâm mộ Real không còn kỳ vọng vào anh, còn Milan – CLB cũ của anh – mời gọi một cuộc tái hợp.
Năm 2013, sau 4 năm thất vọng tại Madrid, Kaka trở lại Milan theo dạng chuyển nhượng tự do. Dù không còn là chính mình, anh vẫn nhận được sự chào đón nồng nhiệt tại San Siro. Trong mùa giải duy nhất trở lại, anh ghi 9 bàn sau 30 trận – một con số không tệ, nhưng vẫn không đủ để cứu lấy Milan đang lụn bại.
Biết rằng đỉnh cao đã qua, Kaka quyết định sang Mỹ chơi bóng cho Orlando City vào năm 2015, rồi từ đó giải nghệ trong thầm lặng năm 2017, khi mới 35 tuổi – độ tuổi mà nhiều tiền vệ khác vẫn còn chinh chiến ở đỉnh cao.
Nước đi sai lầm hay định mệnh cay nghiệt?
Nếu chỉ nhìn vào hồ sơ, Kaka có mọi danh hiệu lớn: Champions League, Quả bóng vàng, Scudetto, La Liga, World Cup. Nhưng cái tên của anh luôn đi kèm với dấu hỏi lớn: “Điều gì sẽ xảy ra nếu anh không đến Real Madrid?”
Nếu ở lại Milan, nơi anh là trung tâm, có thể Kaka sẽ giữ được thể trạng tốt hơn, tránh được ca phẫu thuật đầu gối tai hại. Anh sẽ không phải sống dưới cái bóng quá lớn của Cristiano Ronaldo, không bị nghiền nát bởi áp lực từ truyền thông Madrid, và có thể duy trì phong độ thêm nhiều năm nữa.
Nhưng bóng đá không có chữ “nếu”. Kaka chọn Real Madrid trong một thời điểm mà cả thế giới đều cho rằng đó là bước tiến vĩ đại. Không ai có thể đoán được chấn thương, Mourinho, hay sự trỗi dậy của Özil sẽ khiến anh thành người thừa. Đó là một nước đi sai lầm, nhưng cũng là minh chứng rằng ngay cả những cầu thủ xuất sắc và đạo đức nhất, cũng có thể bị cuốn vào vòng xoáy nghiệt ngã của bóng đá hiện đại.
Kaká – “Thiên thần của Milan” – không thể bay cao tại Madrid, nhưng điều đó không làm lu mờ hình ảnh của anh trong mắt người hâm mộ. Anh không phải là thất bại, mà là một tài năng hiếm có bị định mệnh ngáng đường ở chặng cuối sự nghiệp. Với những ai từng xem anh bứt tốc từ giữa sân, tung cú sút cháy lưới Manchester United hay dẫn dắt Milan đến vinh quang, Kaka vẫn mãi là một biểu tượng đẹp – một thiên thần gãy cánh trong hành trình không trọn vẹn.
Nguồn tin: Bongdalu