Adel Taarabt từng được ví như một “phù thủy sân cỏ”, sở hữu kỹ thuật siêu hạng, khả năng rê bóng mê hoặc và tầm nhìn chiến thuật đáng kinh ngạc. Sinh ra tại Morocco và lớn lên tại Pháp, Taarabt được xem là một trong những tài năng trẻ hứa hẹn nhất của bóng đá châu Âu ở cuối những năm 2000.
Nhưng thay vì bước lên đỉnh cao như những gì người ta kỳ vọng, sự nghiệp của anh lại là một chuỗi lận đận kéo dài, với những quyết định sai lầm, tính khí bốc đồng và cả sự thiếu kỷ luật – thứ đã khiến “phù thủy” này trở thành một biểu tượng của sự tiếc nuối hơn là thành công.
Tài năng thiên bẩm và đỉnh cao ngắn ngủi
Adel Taarabt sinh năm 1989 tại Fez, Morocco nhưng chuyển đến Pháp từ nhỏ. Anh gia nhập lò đào tạo Lens khi mới 11 tuổi và sớm thể hiện được tài năng vượt trội. Khi mới 17 tuổi, Tottenham Hotspur đã chiêu mộ Taarabt sau những màn trình diễn chói sáng ở các giải trẻ. HLV Martin Jol và sau đó là Juande Ramos đều dành nhiều lời khen cho anh, gọi anh là “một cầu thủ có kỹ năng mà rất ít người có thể sánh bằng”.
Taarabt có mọi thứ để trở thành ngôi sao lớn: tốc độ, kỹ thuật, sự ngẫu hứng và khả năng tạo đột biến từ mọi vị trí trên sân. Nhưng sự non nớt về mặt tâm lý, cùng cái tôi quá lớn, đã khiến anh sớm rơi vào vòng xoáy của sự bất ổn. Tại Tottenham, Taarabt không chịu được cảnh dự bị, thường xuyên mâu thuẫn với ban huấn luyện và không thể thích nghi với lối chơi đề cao kỷ luật chiến thuật của Premier League.

Sau một vài mùa giải thất vọng tại Tottenham, Taarabt được cho mượn đến Queens Park Rangers (QPR) và chính nơi đây, anh đã tạo ra mùa giải đáng nhớ nhất trong sự nghiệp. Mùa giải 2010–2011 tại Championship, dưới sự dẫn dắt của Neil Warnock, Taarabt trở thành ngôi sao số một của QPR, ghi 19 bàn thắng và kiến tạo 16 lần, giúp đội bóng thăng hạng Premier League sau 15 năm chờ đợi. Anh được vinh danh là Cầu thủ xuất sắc nhất mùa giải, được ca ngợi là “Zidane của Championship”, và thậm chí còn được nhiều CLB lớn để mắt.
Những màn trình diễn của Taarabt trong màu áo QPR là đỉnh cao của sự phóng khoáng và nghệ thuật. Anh rê bóng qua 3–4 cầu thủ như chốn không người, tung ra những đường chuyền không tưởng, và thường xuyên ghi những bàn thắng ở đẳng cấp cao. Nhưng Premier League lại là một thử thách khác.
Ở mùa giải 2011–2012, khi QPR trở lại hạng đấu cao nhất nước Anh, Taarabt không thể duy trì phong độ. Anh mờ nhạt, thiếu thể lực, bị chỉ trích vì không tham gia phòng ngự và thường xuyên cáu gắt trên sân. Việc thiếu kỷ luật trong sinh hoạt và thi đấu khiến anh mất điểm trầm trọng. Dù có một vài khoảnh khắc lóe sáng, Taarabt dần bị đẩy ra rìa ở QPR và không bao giờ trở lại được phong độ đỉnh cao như tại Championship.
Những lần tìm lại chính mình bất thành
Sau thời gian chán nản ở Anh, Taarabt chuyển sang AC Milan dưới dạng cho mượn vào năm 2014. Đây được coi là cơ hội vàng để anh làm lại sự nghiệp ở một môi trường ít áp lực hơn. Trong vài trận đầu tiên tại Serie A, anh thực sự chơi rất hay – ghi bàn vào lưới Napoli ngay trận ra mắt và có màn trình diễn tốt trước Juventus. Nhưng như thường lệ, sự bốc đồng lại khiến anh không duy trì được đà phong độ. Milan không mua đứt, và Taarabt quay về Anh trong thất vọng.
Năm 2015, anh đầu quân cho Benfica với hy vọng được chơi bóng ở Champions League. Nhưng tại Bồ Đào Nha, Taarabt một lần nữa gây thất vọng khi bị đánh giá là thiếu chuyên nghiệp, nặng cân và không đạt yêu cầu thể lực. Thậm chí, trong ba năm đầu tại Benfica, anh chỉ đá đúng… 164 phút cho đội một. Đa phần thời gian, Taarabt chơi ở đội B, nơi những tài năng trẻ đang trong giai đoạn phát triển được thử sức.
Phải đến mùa giải 2019–2020, khi đã 30 tuổi, Taarabt mới dần được HLV Bruno Lage trao cơ hội trở lại đội một Benfica. Nhưng giờ đây, “phù thủy” năm nào đã trở thành một tiền vệ phòng ngự, chơi thiên về chuyền bóng an toàn hơn là ngẫu hứng. Sự lột xác này thể hiện nỗ lực đáng ghi nhận, nhưng cũng là minh chứng cho việc thời kỳ đỉnh cao đã ở lại quá xa sau lưng.
Những mâu thuẫn không hồi kết
Taarabt từng được kỳ vọng sẽ là ngôi sao sáng của đội tuyển Morocco. Anh từng khoác áo U16 Pháp trước khi chuyển sang chơi cho quê hương mình. Nhưng cũng giống ở cấp CLB, anh liên tục vướng vào rắc rối tại ĐTQG. Taarabt từng bỏ đội tuyển vì không được đá chính, chỉ trích HLV, thậm chí từ chối lên tuyển trong nhiều lần triệu tập. Hệ quả là trong hơn 15 năm thi đấu chuyên nghiệp, anh chỉ có vỏn vẹn hơn 30 lần khoác áo Morocco – một con số quá ít với một tài năng như vậy.
Dù được triệu tập trở lại vào năm 2019 và có vài trận chơi ấn tượng, Taarabt vẫn không thể lấy lại niềm tin hoàn toàn. Trong khi các đồng đội như Hakim Ziyech, Achraf Hakimi hay Sofyan Amrabat vươn mình thành trụ cột tại World Cup 2022, thì Taarabt – ở tuổi 36 – đã lặng lẽ sang UAE chơi bóng mà không còn mấy ai nhắc đến.

Adel Taarabt là điển hình của một cầu thủ có tài năng thiên bẩm nhưng bị chính cá tính và lựa chọn sai lầm hủy hoại. Anh từng được so sánh với những huyền thoại như Ronaldinho hay Zidane về khả năng chơi bóng đường phố và kỹ thuật điêu luyện. Nhưng khác họ, Taarabt thiếu đi tính kỷ luật, sự kiên trì và đầu óc chuyên nghiệp để vươn tới đỉnh cao.
Ở tuổi 35, sự nghiệp của Taarabt gần như đã khép lại. Nhưng với những ai từng xem anh chơi bóng trong màu áo QPR, từng ngỡ ngàng trước những pha solo không tưởng, thì Adel Taarabt vẫn luôn là một phần ký ức đẹp. Đó là minh chứng rằng trong bóng đá, đôi khi tài năng thôi là chưa đủ – mà còn cần sự hy sinh, sự nghiêm túc và cả một cái đầu lạnh để không bị cuốn vào ảo mộng mà chính mình tạo ra.
Nguồn tin: Bongdalu